Những hồi chuông cảnh tỉnh và bài học đến từ đại dịch covid19
Chút nắng mong manh sao góp thành mùa hạ
Chút covid xa lạ sao thắng được Việt Nam
Giống như một cơn bão đi vòng quanh thế giới và không bỏ qua dải đất hình chữ S của chúng ta, Virus Corona làm đảo lộn toàn bộ quỹ đạo thường ngày. Lần đầu tiên trong lịch sử kỳ nghỉ tết của học sinh sinh viên kéo dài chưa hồi kết, hàng loạt các ngành dịch vụ du lịch, khách sạn, hàng không đình trệ, đóng cửa. Bất cứ đâu cũng có một từ “COVID” gây hoang mang dư luận. Giữ vững tinh thần “chống dịch như chống giặc”, Việt Nam hiện kiểm soát hiệu quả của nguồn lây.
Covid19 dần đi vào trạng thái “ngủ”, mọi thứ bắt đầu trở về quỹ đạo cũ của nó. Ví như việc dòng xe cộ đông đúc vào buổi sáng và lúc tan tầm tại Hà Nội và Sài Gòn, hay quán xá đông vui nhiều người qua lại. Kỳ thực, cơn bão bệnh tật này mang đến không ít tổn thất, nhưng ngược lại, cũng dạy cho con người vô số bài học ý nghĩa cần khắc cốt ghi tâm.
Chúng ta may mắn khi là người Việt Nam
Covid19 cho tôi và bạn biết mình may mắn như thế nào khi là người Việt Nam. Trong khi hàng loạt các quốc gia khác quyết định để thả trôi dịch bệnh, để những thứ không có não như virus tự bùng phát và tự biết rút lui. Chính phủ nhiều nước yêu cầu công dân của mình đang ở nước nào thì tự mình lộn nhào ở trong nước đó, không nên về. Họ để những người con xa xứ tự mình chiến đấu, tự cách ly ở nhà trong khi đang nhiễm bệnh. Có những gia đình người sống ở chung với người đã chết, không biết làm gì ngoài lo lắng bất an và trực trào nước mắt.
Ngược lại, đất nước nhỏ bé những thấm đượm tình người của chúng tôi, sẵn sàng dang rộng vòng tay đón những người con xa xứ trở về. Hệ thống y tế và đội ngũ y bác sĩ làm việc không ngừng nghỉ để cứu sống từng người một. Bạn có tưởng tượng ra cảnh một người đang chết đuối không? Tay chới với và đang bật lực, những chiến binh thời bình khoác lên mình màu áo trắng tinh, không quản ngày đêm kéo bạn lên cho bạn một tia hy vọng để tiếp tục cuộc sống. Từ người già cho đến trẻ nhỏ, người ở vùng quê hay đang lê thê ngày rộng tháng dài trên địa bàn thành phố, tất cả đều được đất mẹ chở che, tìm mọi cách để ôm những đứa con mang dòng máu Lạc hồng vào lòng.
Thì ra, lòng yêu nước của chúng ta không hề mất đi, chỉ là thời bình nên nó tạm thời bị giấu đi ở một nơi nào đó, bận mải với cơm áo gạo tiền mà chỉ đến khi dịch bệnh tràn về, hay là khi có những trận cầu nảy lửa, mọi người giơ cao ngọn cờ tổ quốc và tinh thần đoàn kết dân tộc, chúng ta mới thấm tình yêu nước nồng nàn vẫn còn nguyên ở đó, vẹn tròn.
Bài học về lòng nhân ái
Covid19 cũng dạy chúng ta bài học về lòng nhân ái. Giữ vững tinh thần một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ. Khi dịch bệnh phá tan khung trời yên bình, mọi công việc trở nên ngưng trệ, người mất việc, người chẳng có miếng cơm. Các nhà hảo tâm lộ diện, mang đến cứu cánh cho đồng bào. Chỉ vài cân gạo, chai nước hay hộp khẩu trang, nó không nói lên được giá trị đồng tiền, nhưng nó chan chứa tình người ở đó.
Giá trị về sự nhận thức
Thế nhưng dịch bệnh cũng cho chúng ta giá trị về sự nhận thức. Trong khi có rất nhiều mang lòng tốt đi trao biếu chỉ mong đất nước sớm an bình. Cũng không ít người lợi dụng lòng dân hoang mang mà đội giá khẩu trang lên gấp hai ba lần so với thường lệ. Tâm lý đám đông đổ xô đi mua đồ ăn tích trữ, trong khi đáng ra càng dịch bệnh càng cần hạn chế đến chỗ đông người. Và rồi chúng ta cũng vì sợ mà quên, có chết Việt Nam cũng không hết thương dân, Nhà nước sẽ tìm mọi cách để đảm bảo đồ ăn thức uống và trợ cấp cho mọi nhà. Cũng có rất nhiều người, kỳ lạ thay, một tờ khai báo lịch trình di chuyển của bản thân cũng không điền đầy đủ và chính xác. Để rồi một người thiếu ý thức, triệu người phải hoảng sợ. Chỉ vài tuần vài tháng thôi, cũng không kiềm chế được đôi chân ham chơi mà đến hết bar này bar nọ, du lịch khắp nơi, tụ tập linh đình.
Covid19 như một hồi chuông cảnh tỉnh, giàu hay nghèo cũng không thoát khỏi những chuyện của thế thái nhân sinh. Dịch bệnh kéo đến và lây nhiễm không phân biệt bạn là con nhà nông hay là cô công chúa của một đại gia nào đó.
Con người là nguyên do chính phá hủy màu xanh trái đất
Cũng trong luồng hệ quả của kẻ giết người thầm lặng corona, khi tất cả các nhà máy xí nghiệp phải tạm ngừng hoạt động, ai ai cũng ở nhà thay vì la cà ngoài quán xá, phương tiện giao thông hạn chế rất nhiều, ngưng dừng luôn cả những tuyến xe khách đường xa hay những chẳng xe bus nội thành. Thật bất ngờ, trái đất bỗng mang một màu xanh rất khác. Cách đây vài tháng thôi người ta còn đang lo toan về lớp sương mù dày đặc tại Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh do ô nhiễm và bụi mịn quá tải, nhưng sau một vài tháng bệnh dịch hoành hành, chất lượng môi trường được cải thiện đáng kể. Vậy mới rõ, chúng ta đã tự tay phá hủy đi bầu không khí trong lành này ở mức độ nghiêm trọng thế nào.
Với trạng thái môi trường đậm chất cảnh báo này, các chủ doanh nghiệp, nhà máy, xí nghiệp cần sử dụng các giải pháp làm sạch hiệu quả, giảm thiểu ô nhiễm khói thải & khí thải trước khi đưa ra môi trường ngoài.
Sự quan trọng của khoa học công nghệ
Song hành với sự ngừng trệ trong sản xuất kinh doanh, cha mẹ phải làm online ở nhà, con cái cũng bắt đầu phải theo kịp lộ trình học thông qua nhiều ứng dụng. Có ý nghĩa gì trong việc này không? Đó là sự nhận thức rõ ràng về tầm quan trọng của khoa học công nghệ. Sẽ không ít cha mẹ, đặc biệt là những người ở quê, có thể do chưa đủ điều kiện, cũng có thể do nghĩ không cần thiết nên không nắm bắt những gì đổi mới và tiện lợi từ chiếc smart phone cũng như sức mạnh vô hình mà lớn lao nằm trong internet. Đây cũng chính là khoảng thời gian rảnh rỗi nhất giúp cha mẹ có khoảng trời ở bên con cái, dõi theo từng bước đi và lối sinh hoạt của nó mỗi giờ mỗi phút. Liệu có ai nhận ra, mình bị cuốn theo sức mạnh đồng tiền mà bỏ quên những điều đơn giản nhất, ví như bữa cơm gia đình có đủ cả ba mẹ và con cái.
Chúng ta – những con người may mắn khi được sinh ra và lớn lên trên đất Việt. Dịch bệnh đang dần đi vào cái kết và cuộc sống vãn hồi trở lại, nhưng cũng để lại vô số bài học và ý nghĩa nhân sinh. Mỗi người dân đã và đang sinh sống tại Việt Nam hay cả những kiều bào ở nước ngoài, chúng ta phải trân trọng và cảm thấy may mắn vì mình sinh ra, lớn lên và mang dòng máu đỏ da vàng người Việt. Cảm ơn Chính phủ, Nhà nước đã sử dụng những biện pháp mạnh, ngăn chặn dịch bệnh kịp thời. Cảm ơn đội ngũ cán bộ y bác sĩ đã nỗ lực quên mình vì sự bình an của hàng triệu người dân.